1. Xây dựng lực lượng tay sai
Nhắc đến linh mục Nguyễn Lạc Hóa, chúng ta chỉ hình dung được một đoạn nhỏ trong tiểu thuyết Ván bài lật ngửa của Nguyễn Trương Thiên Lý, khi Ngô Đình Nhu mắng cha Hoàng là đồ ngu khi tối ngày ca ngợi Nguyễn Lạc Hóa trong việc bình định Việt Cộng. Lần lại lịch sử, chúng ta biết thêm rằng bên cạnh những tên linh mục mặc áo tu tay cầm dao,nhọn đâm sau lưng dân tộc như Fx Trương Bửu Diệp, Phêrô Trần Lục, thì Nguyễn Lạc Hóa chính là con quỷ khát máu bậc nhất bởi hắn tích cực giết chóc lương dân cho chế độ Ngô Đình Diệm với một lực lượng vũ trang có tổ chức và cũng khét tiếng vô luân.
Kế hoạch của Ngô Đình Diệm khi đã có trong tay gần 1 triệu giáo dân di cư từ Bắc vào Nam chính là xây dựng một hệ thống đồn lũy chống Cộng trải dài gồm các giáo xứ và khu trù mật, sử dụng tôn giáo để chia rẽ dân tộc và làm chảy máu các cơ sở cộng sản thâm nhập. Giáo dân khi đó là một thứ vũ khí lợi hại mà chúng khai thác để chỉ điểm, khủng bố, bắt bớ những người chúng nghi là Việt Cộng, đồng thời kiểm soát các tuyến đường di chuyển, vận lương, tuyên truyền của những người cộng sản khi đó còn muốn thuyết phục giáo dân chống lại bè lũ phản động tay sai. Để hiện thực hoá mưu đồ phát triển mạnh mẽ đạo Thiên Chúa ở miền Nam làm thành luỹ chống cộng, tháng 7-1957, Diệm đưa về Minh Hải (cũ) một sư đoàn chủ lực cùng lực lượng bảo an, mật vụ địa phương, đồng thời đưa một lực lượng giáo dân từ miền trên về huyện Sử - Thới Bình dựng lên 17 nhà thờ, với ý đồ chống phá cách mạng. Nhân dân huyện Sử quyết tâm đồng loạt phản đối và vận động bà con giáo dân trở về quê hương làm ăn. Kết quả âm mưu, kế hoạch của bọn phản động cách mạng đã bị thất bại.
Mặc dù thất bại ở huyện Sử, chúng vẫn tiếp tục thực hiện mưu đồ chống phá Cách mạng. Chính quyền Ngô Đình Diệm tiếp tục đưa linh mục Nguyễn Lạc Hóa cùng 80 gia đình giáo dân, trong số này đa số là người Hoa (tàn quân Quốc dân Đảng Tưởng Giới Thạch) hay còn gọi là lính Tàu Phù, và số ít gia đình giáo dân di cư từ miền Trung, miền Bắc vào miền Nam, đến xã Phú Mỹ lập khu Dinh điền và xây dựng nhà thờ Phú Hưng. Khi nhà thờ được làm xong, Nguyễn Lạc Hóa tổ chức làm lễ khánh thành vào ngày 25-12-1957 (ngày lễ Noel). Trong buổi lễ, Hóa mời tất cả giáo dân và nhân dân địa phương xã Phú Mỹ - Tân Hưng đến dự, ai đến sẽ được thầy Cả Hoa cho bánh mì và đường, bắt đầu bước một trong việc xây dựng lực lượng trung thành với cha đạo để quay súng vào chính đồng bào mình.
Đến đầu năm 1958 Nguyễn Lạc Hóa chuyển Khu Dinh điền Phú Mỹ về ấp Thanh Đạm (bên bờ sông Cái Đôi ngày nay) xây dựng khu Dinh Điền mới với quy mô lớn hơn và được gọi là Biệt Khu Hải Yến. Từ đây, huyền thoại về cái máy xay thịt khổng lồ Hải Yến - Bình Hưng trở thành nỗi ám ảnh nhơ nhuốc của dân tộc này sánh ngang với những Diên Niên, Phước Bình, Ba Chúc....
2. Hành trình tội ác
Đầu năm 1958, sau khi Nguyễn Lạc Hóa cùng giáo dân đạo Thiên Chúa chuyển về chỗ mới (Biệt Khu Hải Yến), Hóa tăng cường tuyên truyền giáo lý, vận động những gia đình nhẹ dạ ở địa phương theo đạo Thiên Chúa. Đồng thời chúng bắt giáo dân xây dựng nhà thờ, đắp thành lũy tạo thành một thánh địa đạo Thiên Chúa.
Ngày 06-5-1959, chính quyền Ngô Đình Diệm ban hành luật 10/59 lê máy chém đi đàn áp khủng bố, bắt bớ, chém giết nhân dân và cán bộ cách mạng ở một số miền trên, Ở Minh Hải, bọn tay sai và phản động ráo riết đàn áp phong trào đấu tranh cách mạng và nhân dân. Lúc này Nguyễn Lạc Hóa mở cửa nhà thờ đón những người bị nạn, lãnh những người bị địch truy nã để dụ dỗ theo đạo Thiên Chúa, làm tay sai và chống phá cách mạng.
Chính từ đây, Nguyễn Lạc Hóa đã lộ nguyên hình là một tên tay sai đắc lực cho chính quyền Ngô Đình Diệm. Trước phong trào đấu tranh mạnh mẽ của nhân dân Cái Nước, chính quyền Sài Gòn Ngô Đình Diệm đã đưa 500 lính vốn là Lữ đoàn 72 Quốc dân Đảng Tưởng Giới Thạch về cho Nguyễn Lạc Hóa xây dựng căn cứ quân sự (Biệt khu Hải Yến). Mục đích và việc làm của chúng là tăng cường đàn áp phong trào cách mạng của ta, kiểm soát vùng biển phía Nam và Tây Nam. Dưới sự lãnh đạo và chi viện trực tiếp của Biệt Bộ Phủ Tổng Thống Ngô Đình Diệm, Nguyễn Lạc Hóa đã xây dựng một khu căn cứ quân sự vững chắc với diện tích gần 80 ha, xung quanh có bờ thành bao bọc cao 1,2m rộng 4m, trên bờ thành được bố trí nhiều chòi gác, phía ngoài có 5 đến 7 hàng rào dây thép gai và có đóng đồn bốt chốt giữ những đường giao thông huyết mạch để khống chế và kiểm soát mọi hoạt động của ta. Bên trong chúng có cả một bộ máy và guồng máy quân sự được trang bị khá hiện đại như: sân bay, Sở Chỉ Huy cố Vấn Mỹ, nhà Thờ, khu gia đình, trại giam, bệnh viện và nhiều loại vũ khí hạng nặng, tàu tuần tiễu…
Trên đây là những nạn nhân bị bọn Bình Hưng giết hại trong số 1.675 người (Minh Hải 30 năm chiến tranh giải phóng). Ngoài ra bọn Tàu Phù ở Bình Hưng còn thực hiện nhiều cách giết người khác như: Chặt đầu, hút máu, cắt lỗ tai phơi khô, xào ăn, lấy mật uống và bán cho bọn thầu ở Sài Gòn, chặt đầu treo lên cây, bêu lên cọc miệng ngậm thuốc lá làm trò chơi cho chúng và áp đảo tinh thần đấu tranh của nhân dân. Tàn ác hơn là giết người lấy thịt ép nhân dân phải mua.
Trong thời gian từ cuối năm 1959-1963 do bị đàn áp và khủng bố ác liệt, nhiều gia đình nông dân đã bỏ nhà đi nơi khác làm ăn, nhiều gia đình bị Nguyễn Lạc Hóa dụ dỗ, mua chuộc theo đạo và làm tay sai cho bọn Bình Hưng. Khi họ vừa thấy tội ác của Hóa, họ đã tìm cách thoát khỏi nanh vuốt của bọn khátmá.u.
Những tội ác man rợ của bọn tay sai, phản động tàn quân Quốc dân Đảng Tàu Phù đã được tên Lương Chí Xền khai trước tòa án nhân dân. Chính bản thân tên Xền cũng đã nhiều lần ăn thịt, gan người.
“Bọn lính Bình Hưng đi càn quét các vùng lân cận bắt con gái về lập nhà chứa (lầu xanh), tên lính nào có nhu cầu đi nhà chứa tới ký lãnh lương đều bị trừ. Bọn Bình Hưng ăn thịt người đã tới lúc thấy ngon miệng, biết chế biến ra nhiều món xào nấu, biết lỗ tai và bàn tai người là ngon nhất, giành nhau từng cái mật người, chúng nó đâm, bắn nhau bởi vì một cái mật người, có thế bán từ 1.000 đồng đến 1.800 đồng một mật người cho bọn thầu ở Sài Gòn mua. Diệm thường gọi Bình Hưng (Biệt khu Hải Yến) là bất khả xâm phạm, tổng thống Kennedy thì phong tặng Bình Hưng là “ngôi sao sáng của thế giới tự do”, chỉ có bà con Cà Mau gọi Bình Hưng với cái tên “địa ngục Mỹ-Diệm-Tưởng”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét